tiểu tình thơ của kỷ tiên sinh

Đại Cương Tiểu Sử & Vài Nét Hoạt Độngcủa Nha Kỹ Thuật/Bộ Tổng Tham Mưu-QLVNCHBài 1. Nha Kỹ Thuật (NKT) thật ra chỉ là danh xưng vỏ bọc của một cơ quan tình báo tối mật miền Nam Việt Nam, được thành lập vào năm 1965 và đặt dưới quyền chỉ huy của Đại tá Trần Các câu thơ của ông tiên tri về sự tàn phá bị gây ra bởi các tiểu hành tinh, sự nóng lên toàn cầu, thậm chí là một cuộc "xâm lăng" của công nghệ. Xưa nay đã có rất nhiều lời "tiên tri" về ngày tận thế của Trái đất. Trải qua nhiều thời điểm được tiên tri là tận thế, loài người vẫn được bình yên. Chuyện tình chấn động của nữ tác giả vừa đoạt Nobel. Thứ hai, 10/10/2022 19:43 (GMT+7) Đầu những năm 1990, Annie Ernaux đã khiến người đọc giật mình với "A Simple Passion", kể về mối tình của bà với một nhà ngoại giao nước ngoài đã có gia đình. Hình ảnh trong phim Bộ GD-ĐT yêu cầu các trường phải thực hiện các cam kết đối với thí sinh. Tư vấn, hỗ trợ và giải quyết phản ánh, khiếu nại và bảo vệ quyền lợi chính đáng của thí sinh trong những trường hợp rủi ro đã được công bố trong đề án tuyển sinh theo quy định. Trường Huyễn hoặc tiên thư, thần ma tranh b Trường Sinh Bất Tử - TG: Quan Kỳ - New: Q9 C15 (1 2 3 Trang Cuối) YangMi. 13-10-2014 06:12 AM bởi huynhba. 802: 471,440 Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên Mann Mit Haus Sucht Frau Bayern. Đánh giá từ 665 lượt Thể loại Ngôn tình hiện đại, quân nhân, hào môn thế gia, ngược sủng đan xen, cưới trước yêu sau, nữ mạnh mẽ, nam thâm tình, một đời một kiếp....Văn ánĐến bên anh vì cùng đường bí lối lại là bắt đầu cũng là kết thúc khúc ái tính si đầu câu chuyện, Kiều Mạn là một trong những thiên kim tiểu thư danh giá nổi tiếng, Kỷ Vân Thâm là hào môn hàng đầu ai ai cũng số đã định, Kỷ tiên sinh cười phong độ nhẹ nhàng “Kiều tiểu Thư, tôi nợ cô một ân huệ, giờ cô muốn gì?”Cô nở một nụ cười rạng rỡ và dứt khoát nói về những mong muốn của mình “Tôi muốn thân phận Kỷ phu nhân.” Sương khói mờ nhạt, các đường nét của khuôn mặt Kỷ tiên sinh cũng càng trở nên mơ hồ. Kỷ tiên sinh nói “Kiều Mạn, cô quá tham lam rồi.”Một số người nói rằng quý cô thượng lưu như Kiều Mạn giống như một loại bệnh dịch ở Lâm Thành, và mọi người đều khó có thể tránh ... lại đã nắm được trái tim của thương giới xuất chúng Kỷ Vân Thâm, và trở thành Kỷ phu nhân mà mọi người đều ca ngợi .Vào ngày cưới, pháo hoa của thành phố chiếu sáng cả bầu trời đêm, ánh sáng khiến mọi người không thể mở mắt....Sau cưới ba tháng, Kiều gia danh môn hiểm hách Lâm Thành suy yếu, người đời thổn thức đồng thời cũng chờ đời người con rể trứ danh của Kiều gia - Kỷ Vân Thâm ra tay cứu ngờ lại đợi được câu chuyện của nữ nhân vật chính Kiều Mạn chủ động đưa một tờ giấy ly tiên sinh nhận lấy, xé nát “Quên nói cho em biết, Kỷ gia không có tập quán ly lị.”Cô khóc nhưng khóe miệng lại mang theo nụ cười quật cường “Có thể làm sao đây? Tôi không yêu anh!”“Vậy thì đợi đến khi nào yêu thì thôi...”Nhón chân lên, cô nhẹ nhàng hôn lên góc môi anh và nói “Kỷ Vân Thâm, anh sẽ hối hận!”... Ủng hộ 6000 linh thạch để mua combo truyện Tiểu Tình Thơ Của Kỷ Tiên Sinh Rẻ hơn so với đọc từng chương *Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này Xuyên qua cửa sổ sát đất lớn ở phòng bao tầng 28, có thể thu hết tất cả cảnh tượng diễn ra trong phòng tiệc vào đó có một bóng người màu trắng như phiên tiên đi qua đi lại giữa đám người muôn hình muôn vẻ, như đang tìm thứ gì đó. Mái tóc dài mềm mượt màu đen hơi tung bay theo nhịp bước của cô, nhìn giống như tiên tử đi lạc chốn nhân gian, thuần khiết không nhiễm bụi trần."Kiều tiểu thư, cô rất thông minh."Cô biết, cô nói như vậy ở giữa đám đông, làm anh không cách nào cự tuyệt."Không có cách nào cả, tại bị anh cho ăn canh bế môn quá nhiều lần, nên tôi chỉ có thể tìm anh ở trong bữa tiệc, Kỷ tiên sinh cũng ngàn vạn lần đừng chê bai!"Người đàn ông đi tới trước cửa sổ sát đất, kéo ghế ăn ra ngồi xuống, vắt chéo hai chân, lấy một điếu thuốc từ trong bao thuốc lá ra châm “Kiều tiểu thư ba lần bốn lượt đến tìm tôi, rốt cuộc là có chuyện gì?""Không nói dối anh, đêm khuya hôm trước, người đưa tiểu thư Kỷ Hàm nhảy xuống biển về Kỷ gia, là tôi."Anh nghe xong, trên khuôn mặt lạnh lùng vẫn giữ nguyên vẻ không thể nào đoán ra được cảm xúc, làm người không đoán ra được bây giờ anh đang có tâm tình lúc lâu sau, anh khẽ phả ra làn khói mù “Cô muốn bao nhiêu?"Đôi mắt đen của Kiều Mạn dần tràn đầy ý cười, sống mũi cao và đôi môi hơi mím tạo thành vẻ hoang mang lại thêm phần ngây nắm bàn tay, giống như không biết phải làm sao."Phải làm gì đây, Kỷ tiên sinh, Kiều gia chúng tôi có tiền, tôi không hề thiếu!"Kỷ Vân Thâm hơi nhíu mày, ánh mắt tràn đầy giễu cợt “Đừng nói với tôi là cô đến tìm tôi, chỉ để nói cho tôi biết, Kỷ gia chúng tôi thiếu ân tình của cô?"Vẻ mặt thành thật lại hơi có ý cười của Kiều Mạn đập vào mắt người đàn làn khói thuốc mờ ảo, anh hơi nheo mắt lại, chân chính nghiêm túc quan sát người phụ nữ đối diện tầng lớp thượng lưu vẫn luôn lưu truyền chuyện Kiều Mạn phẫu thuật thẫm mỹ, hút thuốc uống rượu, tính khí thất thường kiêu ngạo bốc lửa, nói năng thô tục, cuộc sống riêng hỗn loạn…Hôm nay gặp được, anh đã hoàn toàn chứng thực một câu nói, tin vịt không thể nhất có một phần không thể tin."Nếu chỉ là Kỷ gia thiếu ân tình của tôi, tôi không cần phải tìm Kỷ tiên sinh, tôi có thể đi tìm Kỷ lão phu nhân, xét cho cùng, bà ấy có thể cho tôi được nhiều hơn so với anh, đúng không?"Kỷ Vân Thâm đưa tay búng tàn thuốc lá, đột nhiên cười nói “OK, Kiều tiểu thư, tôi thiếu nhân tình của cô, cô muốn cái gì?"Cô nở nụ cười rạng rỡ, nói thẳng chuyện mình muốn “Tôi muốn... thân phận Kỷ phu nhân."Kỷ Vân Thâm vẫn giữ nguyên cử chỉ ưu nhã và nét mặt ôn hòa, tuy nhiên giọng điệu thoáng nhạt đi, xen lẫn khí thế sắc bén không thể bỏ qua."Bằng vào chuyện đó... cô đến đây đòi quyền sở hữu danh phận Kỷ phu nhân với tôi."Anh lười biếng dựa vào hướng lưng ghế, ánh mắt thâm thúy, môi mỏng khẽ cong lên “Có phải Kiều tiểu thư quá tham lam rồi hay không?"Nói cách khác, ở trong mắt Kỷ Vân Thâm đã gần ba mươi tuổi, gặp đủ mọi loại người ngoài xã hội, Kiều Mạn muốn nói điều kiện với anh là còn quá non Mạn cũng không thèm quan tâm, mà nghiêng đầu cười cười, nhẹ nhàng, chậm rãi nói ra từng câu từng chữ “Đêm hôm đó, tiểu thư Kỷ Hàm uống rượu, trong lúc say rượu, cô ấy luôn miệng gọi tên Kỷ tiên sinh..."Ai có thể ngờ, người mà viên chưởng thượng minh châu được sủng ái nhất Kỷ gia, lại thích anh trai dù hai người không có quan hệ máu mủ, nhưng càng là nhưng danh môn vọng tộc như Kỷ gia, quan niệm môn đệ lại càng sâu nặng, Kỷ Hàm có thể làm công chúa được tất cả mọi người trong Kỷ gia bưng trong bàn tay, nhưng lại không làm vợ của Kỷ Vân Thâm cần một câu lai lịch không rõ, là có thể hoàn toàn đánh cô ta trở về nguyên có một chuyện nữa, cô tin Kỷ Vân Thâm càng hiểu rõ hơn cô, nếu bí mật khổng lồ không thể không thấy được ánh sáng của nhà giàu bị vạch trần, tương sẽ vén lên cơn sóng gió lớn trong giới thượng hơn nữa, sẽ làm Kỷ Hàm mới hai mươi tuổi lún sâu vào trong tai tiếng luân lý đạo đức, có thể phân thận con nuôi của Kỷ gia này cũng chôn vùi theo đó, khó có thể xoay mình lại. "Tôi tin tưởng, điều bí mật này còn có sức thuyết phục hơn so với việc tôi cứu tiểu thư Kỷ Hàm."Cô cầm ly nước trước mặt lên, nhấp một ngụm nước, trên môi giữ nguyên nụ cười “Anh có thể không quan tâm đến chính mình, nhưng anh tuyệt đối sẽ quan tâm đến người ngoài nói nọ nói kia và chỉ chỉ chỏ chỏ với tiểu thư Kỷ Hàm, tôi nói có đúng không? Kỷ tiên sinh."Giọng nói của cô rất êm tai, nhẹ nhàng mềm mại, giống như nũng nịu, khó có thể làm người bỏ qua nói một hơi, suy luận rõ ràng, logic mạch cần phải nói, lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác là như thế này mà!Giỏi hơn rất nhiều so với những cô gái tuổi tầm hai mươi, chỉ biết ăn uống vui ra lão hồ ly Kiều Minh Chương kia dạy con rất tốt, không ném mặt mũi của Kiều gia Vân Thâm dập tắt điếu thuốc lá trong tay, đứng lên, chống tay lên bàn, cơ thể cao lớn gần như lập tức bao phủ lấy người mặt đẹp trai của anh dần sát lại, phả khói thuốc vào trên mặt cô, cô đưa tay ra muốn xua khói thuốc theo bản năng, lại bị anh giữ lại, lực đạo lớn như muốn bóp nát xương của cô."Kiều Mạn, cô nghĩ mình nói vậy tôi sẽ chấp nhận để cô định đoạt, trở thành con rối của cô à?"Kiều Mạn bị đau không nhịn được cau mày khẽ kêu lên, nâng mi mắt lên đón lấy ánh mắt của anh, cô rõ ràng nhìn thấy cảm xúc chán ghét trong đôi mắt của biết mình đã hoàn toàn chạm đến giới hạn cuối cùng của Kỷ Vân Thâm, Kỷ Hàm chính là giới hạn cuối cùng của anh."Tất nhiên anh sẽ không sợ, thế nhưng cá và tay gấu không thể có được cả hai, Kỷ tiên sinh, một bên là người mình yêu nhất, một bên là máu mủ thân thiết nhất, mặc kệ là làm ai thất vọng, anh sẽ đều khó chọn lựa. Cưới tôi, anh có thể thoải mái giải quyết vấn đề khó khăn này, anh có thể đưa ra lời giải thích thuyết phục với cả hai bên, sao anh lại không..."Còn chưa dứt lời, anh vung tay, cưỡng ép quăng cô đến trước cửa sổ sát đất, đè cả người cô vào trên kính."À? Ở Lâm thành này, danh viện thùy mị nết na có ở khắp nơi, nếu tôi muốn tìm một bia đỡ đạn, cần gì phải tìm loại phụ nữ tâm cơ, thâm trầm lại giả tạo như cô?""Danh tiếng của tôi..."Kiều Mạn cô chịu đựng cơn đau dữ dội truyền tới từ cằm, nói rõ ràng từng chữ một “Vừa có thể tạo ra sự ngăn cách với Kỷ lão phu nhân, lại có thể trở thành viên thuốc an thần cho tiểu thư Kỷ Hàm."Kỷ Vân Thâm nghe thấy vậy, trong đầu bỗng hiện ra mấy chữ, trù mưu đã lâu, có chuẩn bị mà mặt với sự khó dễ do anh gây ra, cô còn có thể ung dung cơ trí hóa giải nguy cơ trong lúc chuyện trò vui vẻ với anh, thậm chí còn không tiếc tự bôi đen danh tiếng, cô đã chuẩn bị bao nhiêu lâu rồi, mới có thể trấn định được thế này?Anh thừa nhận, lời nói của cô, thật sự khơi gợi hứng thú trong anh buông lỏng cằm cô ra, móc bao thuốc từ trong túi quần, lấy một điếu thuốc ra nhẹ nhàng bóp đầu thuốc, rồi cứ cầm trên tay “Kiều Mạn, nói đi, tại sao lại là tôi?"Nếu cô chỉ muốn tìm một núi dựa, không nhất định phải tìm có ý muốn hợp tác, vậy anh phải thấy đầy đủ thành dụ như ——Mục đích thật sự của cô, cùng với ý định ban đầu đằng sau mục đích tóc dài của Kiều Mạn bị hành động vừa nãy của anh làm hơi rối, nhưng khuôn mặt lớn chừng bàn tay lại không có vẻ chật vật gì cả, ngược lại mang đến cho người ta hình ảnh đẹp đến kinh tâm động chỉnh trang lại mình, nịnh hót nói “Đại thiếu gia Kỷ Vân Thâm của Kỷ gia là người có thân phận tôn quý ở Lâm thành, là tình nhân trong mộng hoàn mỹ của vô số phụ nữ, là người đàn ông cực phẩm mà biết bao danh viên trong xã hội thượng đánh nhau vỡ đầu để truy đuổi, bắt được anh, giống như là bắt được toàn thế giới.""Nếu phải liên hôn kinh tế, mới có thể giúp tôi đứng vững gót chân ở trong gia tộc, vậy tại sao tôi lại không chọn một người đàn ông vừa có thể cho mình vinh dự lại vừa có thể cho mình mặt mũi chứ?""Kỷ tiên sinh, bây giờ tôi không cần phải tự làm khó dễ bản thân mình!"Tuy anh trầm mặc lắng nghe, nhưng biểu tình của anh, dường như khá hài lòng với đáp án ra cô làm ra vẻ yếu thế, rất có hiệu nhưng trong lòng vẫn không nhịn được chửi rủa chủ nghĩa nam quyền của anh. Tác giả Tần Nhược HưThể loại Ngôn tình hiện đại, quân nhân, hào môn thế gia, ngược sủng đan xen, cưới trước yêu sau, nữ mạnh mẽ, nam thâm tình, một đời một kiếp....Văn ánĐến bên anh vì cùng đường bí lối lại là bắt đầu cũng là kết thúc khúc ái tính si đầu câu chuyện, Kiều Mạn là một trong những thiên kim tiểu thư danh giá nổi tiếng, Kỷ Vân Thâm là hào môn hàng đầu ai ai cũng số đã định, Kỷ tiên sinh cười phong độ nhẹ nhàng “Kiều tiểu Thư, tôi nợ cô một ân huệ, giờ cô muốn gì?”Cô nở một nụ cười rạng rỡ và dứt khoát nói về những mong muốn của mình “Tôi muốn thân phận Kỷ phu nhân.” Sương khói mờ nhạt, các đường nét của khuôn mặt Kỷ tiên sinh cũng càng trở nên mơ hồ. Kỷ tiên sinh nói “Kiều Mạn, cô quá tham lam rồi.”Một số người nói rằng quý cô thượng lưu như Kiều Mạn giống như một loại bệnh dịch ở Lâm Thành, và mọi người đều khó có thể tránh lại đã nắm được trái tim của thương giới xuất chúng Kỷ Vân Thâm, và trở thành Kỷ phu nhân mà mọi người đều ca ngày cưới, pháo hoa của thành phố chiếu sáng cả bầu trời đêm, ánh sáng khiến mọi người không thể mở mắt....Sau cưới ba tháng, Kiều gia danh môn hiểm hách Lâm Thành suy yếu, người đời thổn thức đồng thời cũng chờ đời người con rể trứ danh của Kiều gia - Kỷ Vân Thâm ra tay cứu ngờ lại đợi được câu chuyện của nữ nhân vật chính Kiều Mạn chủ động đưa một tờ giấy ly tiên sinh nhận lấy, xé nát “Quên nói cho em biết, Kỷ gia không có tập quán ly lị.”Cô khóc nhưng khóe miệng lại mang theo nụ cười quật cường “Có thể làm sao đây? Tôi không yêu anh!”“Vậy thì đợi đến khi nào yêu thì thôi...”Nhón chân lên, cô nhẹ nhàng hôn lên góc môi anh và nói “Kỷ Vân Thâm, anh sẽ hối hận!”... Tiếng bật lửa “tách” truyền tới từ đầu điện thoại bên kia, cũng đi đôi với tiếng anh phả khói thuốc “Làm sao? Oán trách tôi không giúp cô?"Kiều Mạn nhìn về phía màn đêm xa xăm, không có chút oán trách nào “Nếu tôi là anh, tôi cũng sẽ không giúp, đây là phản ứng mà người bình thường nên có, sao tôi có thể sẽ trách anh được."Dứt lời, là mấy giây im Mạn hơi mím môi, cố tình nói chậm lại, cô cân nhắc từng câu từng chữ nói “Tôi chỉ muốn hỏi anh, tôi đã không còn đầy đủ tiền đặt cuộc nữa, anh có còn nguyện ý hợp tác với tôi không? Hoặc nói là, anh có thể tiếp nhận cơ thể đã không còn hoàn mỹ này của tôi không?"Bắt đầu từ khi giao dịch, cô chưa từng nghĩ đây chỉ là quan hệ hợp tác đơn hỏi xem, từ xưa đến nay, có người đàn ông công thành danh toại một tay che trời nào, cho phép một người phụ nữ dễ dàng tay không bắt sói trắng* ở trên người mình?*Tay không bắt sói trắng không thủ sáo bạch lang một cụm từ với hàm nghĩa xấu, ví dụ như là thủ đoạn của một kẻ lừa đảo không làm gì chỉ đi khắp nơi đầu tư lừa gạt người khác, được bắt đầu sử dụng từ sau cải chi, giữa nam nữ trưởng thành, những chuyện kia vốn là nước chảy thành có được thứ gì đó, nhất định phải bỏ ra thứ gì, từ xưa đến nay quy tắc luôn là vậy, cho dù anh không nói gì, trong lòng cô cũng tự đàn ông suy nghĩ sâu xa một lúc, trả lời bằng giọng trầm thấp ẩn chứa ý cười nhạt, chậm rãi nói ra mấy chữ “À, cái này phải xem biểu hiện của em."Ánh sáng thoáng lóe lên trong mắt Kiều Mạn, sau đó cô nhanh chóng bình tĩnh lại “Kỷ tiên sinh, tôi chỉ cần hai năm, trong khoảng thời gian này, tôi sẽ coi như là người vô hình không biết gì về chuyện giữa anh và tiểu thư Kỷ Hàm, hơn nữa sẽ giúp đỡ anh và tiểu thư Kỷ Hàm nhận được sự chấp thuận của Kỷ lão phu nhân, hai năm sau, tôi sẽ để danh phận kỷ phu nhân này lại, nếu nuốt lời..."Cô nói rất nhẹ, rất mềm mại, giống như ánh mặt trời rực rỡ mùa hè, trong đêm khuya thanh vắng, nghe phá lệ thoải mái lại quyến rũ “Có vẻ đã nói đến đây, cũng nên phát một lời thề độc, để đạt được hiệu quả, vậy tôi xin làm đến cùng, nếu như nuốt lời, vậy tôi liền bị thiên lôi đánh chết, chết không được tử tế là được."Trong lúc nhất thời, màn đêm u tối bao phủ khắp nhân gian, không gian an tĩnh chỉ còn lại tiếng người đàn ông phả làn khói thuốc mờ Mạn thừa nhận, cô không đoán được cảm xúc của Kỷ Vân Thâm, đặc biệt là giữa hai người còn cách tầng điện thoại lạnh lẽo, càng khó đoán được cảm xúc của anh, khó phân biệt nông giác này giống như phạm nhân sắp bị xét xử, chờ đợi phán quyết, gần như không biết gì về tương lai sau này của Vân Thâm bước chân xuống giường, đi ra ngoài ban công, anh hít một hơi thuốc lá, đầu đang cháy của thuốc lá ánh đỏ, qua làn khói thuốc mờ ảo, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của anh phản chiếu trên tấm kính của cửa sổ sát đất."Nghe giọng điệu của em, có vẻ em không muốn sống nữa? Tôi cứ nghĩ Kiều tiểu thư chơi rất hight, không cần tôi giúp đỡ nữa, nên muốn xin lỗi tôi?"Kiều Mạn tùy ý mà bình thản nói, mang theo nỗi buồn đến cô cũng không phát giác ra “Cũng kiểu kiểu vậy, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ sống lâu, Kỷ tiên sinh, tôi tin chắc anh đã từng nghe thấy những tin đồn về Kiều Mạn lan truyền trong giới thượng lưu Lâm thành, người biết tôi, không biết tôi, gần như đều tranh nhau mắng chửi. Vậy nên, loại người giống yêu tinh gieo họa như tôi, chết sớm siêu sinh sớm!"Cô sinh ra ở thế gia danh môn, được chúng tinh phủng nguyệt, cao cao tại thượng, thế nhưng vậy thì thế nào, cuộc sống của cô, đã định trước chỉ là một con cờ trên bàn cờ của người biết bắt đầu, không có kết lẽ cuộc sống là như vậy, danh lợi, giống như màn trình diễn pháo hoa rực rỡ khắp trời, sau khi pháo hoa nở rộ héo tàn, còn dư lại, chỉ là bóng tối vô tận."Phúc lợi tốt như vậy, lại thẳng thắn như vậy, em cần tôi làm gì?"

tiểu tình thơ của kỷ tiên sinh