bên tình bên nghĩa
Bên Nghĩa Bên Tình – Tập 30 (Tập Cuối) | Giải Trí TV Phim Việt Nam Hay Nhất 2022. Phim phát sóng vào lúc 20g30 PM hằng ngày. Đăng Ký KÊNH tại đây để XEM TIẾP: —————. Diễn viên: Trí Quang, Đoàn Thành Tài, Nguyệt Ánh, Trang Nhung, Hoàng Trinh, Dương Hoàng Anh, Mai Hải Anh, Hoài
BÊN TÌNH BÊN NGHĨA BÊN NÀO NẶNG HƠN | Đại Học Du Ký - Phần 93 | Phim Ngắn Siêu Hài Hước Gãy TV Bên Nghĩa - Bên Tình '' bên nào nặng hơn'' - Thầy Thích Pháp Hòa Đạo Làm Con - Chiến Thắng | Nhạc Vàng Hay Nhất 2016
việc được chú trọng vào bản chất hình thành động cơ, nghĩa là tìm hiểu lý do thúc đẩy con người lựa chọn hành động để thực hiện. Các câu hỏi thảo luận được phát triển như sau: Tại sao anh (chị) lựa chọn công việc này? Tại sao anh (chị) chọn nơi
Nghe online mp3/ tải nhạc chờ Bên tình bên nghĩa, ca sĩ Vũ Hoàng,Thạch Thảo (mạng Viettel) về máy tính và điện thoại di động Nhạc chuông miễn phí Đăng ký Đăng nhập Đăng nhạc Điều khoản sử dụng
Ben Tinh Ben Nghia To Vu Hoang . × Close Bạn đang xem trang tiếng Việt không dấu! Click vào link sau để xem trang tiếng Việt có dấu: Bên Tình Bên Nghĩa
Mann Mit Haus Sucht Frau Bayern. Thử đặt bạn vào tình huống sau. Bạn được một anh bạn chở đi chơi; xe tông một người đi bộ. Lúc đó, xe chạy 30 dặm/giờ, trong khi giới hạn tốc độ chỉ là 15 dặm/giờ. Anh bạn bị bắt, còn bạn phải ra tòa với tư cách là nhân chứng duy nhất. Để anh bạn khỏi lãnh án nặng, luật sư yêu cầu bạn khai là xe không vượt tốc độ. Nhưng trước tòa bạn phải thề khai sự sẽ nói gì?Tình huống này được hai nhà xã hội học Mỹ Samuel Stouffer và J. Toby đặt ra năm 1951 để nêu một thế khó xử thường gặp tuân thủ luật lệ chung hay tôn trọng quan hệ tình cảm nhà nghiên cứu văn hóa nổi tiếng Fons Trompenaars Hà Lan và Charles Hampden-Tumer Anh đã đặt câu hỏi này và những tình huống tương tự với khoảng nhà quản lý ở gần 40 100% người Bắc Âu Thụy Sỹ, Thụy Điển, Na Uy và Bắc Mỹ Mỹ, Canada chọn khai sự thật, dù điều đó khiến anh bạn đi tù. Họ là những người trọng các giá trị chung universalist Họ tuân thủ luật lệ và tin rằng "quân pháp bất vị thân", dù có thể hại cho mình. Đó là những nơi có số... luật sư đông phía ngược lại là những nền văn hóa trọng các giá trị riêng particularist như Trung Quốc, Nga, Hàn Quốc, Venezuela. Họ trung thành với những mối quan hệ cá nhân, xem chúng quan trọng hơn những quy tắc trừu tượng. Pháp, Singapore và Nhật ở giữa hai thái cực này. Tất nhiên, không có ai hoàn toàn trọng lý hay trọng tình. Ngay cả người Thụy Sỹ và Mỹ cũng sẽ nói dối nếu không phải anh bạn, mà là vợ/chồng hay con cái của mình cầm trọng lý-trọng tình là một trong sáu cặp phạm trù văn hóa được Trompenaars và Hampden-Turner đúc kết sau nhiều năm nghiên cứu, có nhiều ứng dụng thú vị đối với kinh doanh quốc tế. Mỗi nền văn hoá tự cho rằng cách hành xử của mình là đạo đức nhất, còn phía kia là đồi bại. Người Mỹ có thể khinh khỉnh "Không tin họ được. Họ không nói thật"; còn người Hàn Quốc có thể dè bỉu "Không tin họ được. Đến bạn bè mà họ cũng không giúp". Đối với ai làm việc trong môi trường đa văn hóa, vấn đề không phải là tranh cãi ai đúng ai sai, mà ra làm sao để hòa giải những bất đồng đó để cùng tạo ra giá trị Hình Hoà giải Riêng-Chung. Trompenaars minh họa cặp phạm trù chung-riêng này bằng nhiều ví dụ trong kinh đồng. Ở xã hội trọng lý, hợp đồng đương nhiên là tối thượng. Nhưng đối với những người trọng tình, hợp đồng chỉ là thỏa thuận sơ khởi, bởi vậy họ chỉ muốn ký chung chung và thường phản đối những điều khoản ràng buộc chi li. Đây không nhất thiết là mánh lới gian xảo, mà thể hiện ý muốn tạo điều kiện cho đôi bên có thể điều tiết thích nghi với thực tế. Quan hệ hữu hảo với khách hàng và nhân viên bổ sung tính linh hoạt và tính bền vững mà hợp đồng thường doanh nhân châu Á, Ả Rập, và Mỹ La tinh thường muốn hợp đồng được hiệu chỉnh khi hoàn cảnh thay đổi. Trong một hợp đồng mười năm giữa một hãng bạc đạn Canada với một hãng chế tạo máy Ả Rập, hai bên chỉ thỏa thuận một số lượng bạc đạn tối thiểu mà phía Ả Rập sẽ mua hàng năm. Sau khoảng sáu năm, phía Ả Rập không đặt hàng nữa. Phản ứng đầu tiên của phía Canađa "Vậy là sai luật". Sang thăm hãng Ả Rập, phía Canada mới biết là phía Ả Rập đơn phương chấm dứt hợp đồng vì người ký hợp đồng phía Canada đã rời công ty. Phía Canada còn biết là phía Ả Rập thậm chí chưa bao giờ dùng đến số bạc đạn đã mua. Hóa ra, phía Ả Rập mua sản phẩm chỉ vì trung thành với người ký hợp đồng phía Canada, chứ không phải vì trách nhiệm pháp minh hàng không KLM-AlItalia từng có nguy cơ đổ vỡ vì quan niệm khác nhau về hợp đồng. Số tiền ứng trước khoảng 100 triệu đôla để phát triển sân bay Malpensa là một trong những điều khoản chính. Khi công tác đầu tư không thực hiện đúng tiến độ, người Hà Lan đòi bàn lại các khoản ứng trước, vì theo họ đã là hợp đồng thì phải tôn trọng tuyệt đối. Trong khi đó người ý có đủ lý do để giải thích; nào là thực tế có nhiều bất trắc nào là có thể có một số ngoại lệ. Họ nói "Việc gì rối lên? Trước sau gì chúng tôi cũng làm mà."Thời gian làm sang làm ăn ở các nước trọng tình, các doanh nhân từ xã hội trọng lý như Bắc Mỹ, Anh, Hà Lan, Đức hay Scandinavia nên dành nhiều thời gian hơn cho việc tạo quan hệ, thường là gấp đôi thời gian để thỏa thuận được hợp đồng. Người trọng tình tỏ ra nghi ngờ khi mọi việc quá gấp rút. Đối với họ, chất lượng của sản phẩm và chất lượng của mối quan hệ cá nhân phải được coi trọng như nhau. Có lần, Rolls- Royce đã ra cho Toyota một thời hạn chót để nghiên cứu lời ngỏ mua lại công ty; Toyota nhanh chóng rút lui. Người trọng tình cho rằng thời gian dành để tìm hiểu, gần gũi với đối tác sẽ giúp tránh được những rắc rối về sau. Nếu bây giờ ta không chịu mất thời gian, mối quan hệ sẽ không vượt qua nổi những sóng gió trong tương lý tri thức. Khi General Motors Mỹ và Isuzu Nhật liên doanh sản xuất xe tải, xét về tầm cỡ, GM có thể dễ dàng nuốt chửng Isuzu, nhưng không làm thế vì thấy được khả năng cùng phát triển. Hai bên cùng nhau xác định và hòa giải những khác biệt văn hóa trên cơ sở đôi bên cùng có lợi. GM mạnh về tận dụng lợi thế kinh tế nhờ quy mô thông qua việc chuẩn hóa sản xuất; còn Isuzu có tài ứng dụng cho những tình huống độc nhất. Người Mỹ có thiên hướng hệ thống hóa tri thức thành những cẩm nang dày cộp, còn người Nhật có khả năng nắm bắt tri thức ngầm chứa trong các mối quan hệ giữa những người đã làm việc với nhau hàng chục năm. Tư vấn cho họ, Trompenaars đề xuất một cách hòa giải đơn giản để người Nhật soạn cẩm nang hướng dẫn cho dự án này; chúng súc tích hơn và có chất lượng vua và lệ làng. Những công ty đa quốc gia hoạt động ở nhiều nước cần hài hòa hai phạm trù chung-riêng để đảm bảo vận hành thông suốt từ cấp tổng hành dinh xuống đến từng chi nhánh quốc gia. Áp dụng chung một hệ thống chuẩn hóa cho tất cả các văn phòng khắp thế giới sẽ làm cô lập và gây khó chịu cho những người trọng tình; còn thả lỏng để mỗi nơi làm theo cách riêng của mình thì có thể dẫn đến tình trạng hỗn loạn. Ngay cả giữa các phòng ban cũng có sự khác biệt. Các phòng như nhân sự, tài chính, tiếp thị thường nhất nhất tuân thủ các quy tắc chung, còn những phòng như kinh doanh có những tập quán cụ thể cho mỗi địa phương. Kinh nghiệm thực tiễn cho thấy các chi nhánh hải ngoại của các công ty đa quốc gia thường có kiểu đối phó với những nguyên tắc chung. Khi tổng hành dinh theo dõi sát sao, họ làm theo đúng bài bản. Khi tổng hành dinh xao lãng vì bận việc khác, họ quay lại với kiểu làm riêng của mình và ca bài "cuộc đời vẫn đẹp sao".1 . Fons Trompenaars, Did the Pedestrian Die? Charles Hampden-turner & Fons Trompenaars, Rtding The Waves of Culture. Understanding Diversity in Global Business, Fons Trompenaars & Peter Woolliams, When Two Worlds Collde, Báo Kinh Tế Sài Gòn,
Tâm sự Thứ sáu, 18/1/2008, 0941 GMT+7 Đối với tôi chú là người cha, người đã sinh ra tôi lần nữa. Còn anh là người đưa đến cho tôi cuộc sống mới không còn nước mắt, ở bên anh tôi thấy được che chở. Nhưng chẳng lẽ tôi sẽ lấy anh mà để cho người tôi tôn kính nhất phải đau khổ? Phương From PhươngSent Tuesday, January 15, 2008 1011 PMSubject Gui toa soan Ben tinh ben nghia! Mọi thứ trong tôi đang quay cuồng, tôi không nghĩ được một cái gì nữa. Nhìn chú ngồi cúi mặt bên chiếc bàn uống nước, đôi tay nắm vào nhau mà lòng tôi quặn lại. Tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ làm cho chú buồn mà giờ đây nếu tôi quyết lấy anh thì chắc chắn không chỉ làm cho chú buồn thôi... Tôi sinh ra trong một gia đình không phải là giàu có nhưng tôi vẫn được ăn học tử tế. Đến năm tôi học lớp 12 thì gặp Hải, anh là con một gia đình khá giả, hơn tôi 2 tuổi. Nhưng không phải vì thế mà anh và tôi yêu nhau. Chúng tôi đến với nhau có lẽ là do tình cảm thật sự. Tôi yêu anh bất chấp sự ngăn cấm của cả gia đình hai bên. Rồi tôi và anh quyết định cưới nhau, đây có lẽ là quyết định gây sốc nhất của chúng tôi. Gia đình tôi đã từ mặt tôi và không liên hệ gì với tôi nữa. Gia đình anh cũng thế, nhưng tôi và anh bất chấp có lẽ do tình cảm tuổi mới lớn bồng bột chăng. Anh định bỏ nhà đi ra thuê nhà sống cùng với tôi, do anh là con trai độc nhất nên gia đình anh đã nhượng bộ cho về sống chung. Ngày về nhà anh, tôi lặng lẽ một mình trong sự ghẻ lạnh của mẹ và đứa em gái chồng. Tiếp sau đó là thời kỳ đau đớn và tủi nhục của đứa con gái đi làm dâu nhà chồng, sự đay nghiến chì chiết của mẹ và em chồng. Vì tình yêu với anh tôi vượt qua tất cả và chúng tôi đã có với nhau một mụn con. Nhưng bất hạnh vẫn đeo đuổi tôi, anh bị tai nạn xe và mất ngay sau đó. Ngày tiễn anh tôi đã không khóc nổi, ôm con trong tay tôi đi theo đến nơi anh yên nghỉ mà không thể có một giọt nước mắt nào. Tưởng rằng nỗi bất hạnh với tôi đã quá lớn, nhưng tôi vẫn còn phải chịu thêm sự dày vò đánh đập của mẹ anh vì bà cho rằng tôi "sát chồng". Những ngày sau đó là những ngày địa ngục của tôi. Không thể chịu nổi tôi ôm con bỏ nhà ra đi, bơ vơ không nơi nương tựa, tôi đã tìm đến cái chết. Đặt con lên chân cầu hy vọng là có ai đó đưa nó vô nhà tình thương, tôi đã nhảy xuống sông tự vẫn. Nhưng lúc đó chú Long đã xuất hiện và cứu tôi. Nghe tôi tâm sự chú đã khuyên tôi, nhưng lúc đó thật sự tôi không thể nghĩ được gì cả. Chú hơn tôi 12 tuổi, đang làm giáo viên dạy học tại vùng cao. Sau đó chú đã đưa tôi lên chỗ chú dạy, dựng cho hai mẹ con tôi một căn nhà và xin cho tôi vào làm tại trường học của chú. Trong quãng thời gian tôi đau khổ nhất, chú đã luôn ở bên động viên tôi giúp tôi rất nhiều trong cuộc sống. Công việc bận rộn tại trường đã làm tôi vơi đi phần nào những đau khổ mà mình đã phải chịu đựng, nhưng dường như nụ cười chưa trở lại với tôi một lần nào cả. Tưởng rằng mọi thứ sẽ như thế trôi qua, nhưng một lần nữa anh xuất hiện. Anh là con một gia đình trên đó và đang là sĩ quan quân đội đóng quân tại nơi tôi sống. Anh biết thân phận của tôi, nhưng vẫn đến động viên và chăm sóc mẹ con tôi. Đứa bé có vẻ rất quý anh, nhìn cháu và anh cười đùa với nhau lòng tôi như ấm lại. Lần đầu tiên sau nhiều năm trên môi tôi lại nở một nụ cười. Ở bên anh tôi thấy lòng mình như ấm lại. Thế rồi một ngày kia anh đã ngỏ lời hỏi cưới tôi. Với tôi đó là một niềm vui, nhưng dường như sau một lần sợ hãi là tôi luôn thấy sợ tất cả. Tôi đã hẹn anh sẽ trả lời sau. Sau nhiều đêm suy nghĩ tôi đã định lần tới anh được nghỉ phép đến thăm mẹ con tôi, tôi sẽ đồng ý làm vợ anh. Nhưng thật bất ngờ chú lại đến, tưởng rằng chỉ là như mọi lần chú đến thăm mẹ con tôi như bình thường. Thế nhưng chú đã thổ lộ rằng chú đã yêu tôi ngay lần đầu gặp, chú yêu tôi nhưng chưa dám nói, bây giờ thấy sắp mất tôi chú mới hoảng sợ và thổ lộ với tôi. Nhìn gương mặt chú cúi xuống mà lòng tôi như quặn lại. Đối với tôi chú không chỉ là một người chú mà còn là người sinh ra tôi lần thứ hai. Chú đã đưa mẹ con tôi lên từ cõi chết và cho tôi cuộc sống như hôm nay. Trong thâm tâm tôi tự hứa là sẽ không bao giờ để cho chú phải buồn vậy mà giờ đây chắc chắn tâm trạng của chú đang như tôi ngày phải làm sao đây. Đối với tôi chú là một người cha, người đã sinh ra tôi lần nữa. Còn anh là người đưa đến cho tôi cuộc sống mới không còn nước mắt mà đã biết đến nụ cười, ở bên anh tôi cảm thấy được che chở. Nhưng chẳng lẽ tôi sẽ lấy anh mà để cho người tôi tôn kính nhất phải đau khổ hay sao? Bên tình bên nghĩa tôi biết chọn bên nào đây. Xin bạn đọc cho tôi lời khuyên trong hoàn cảnh này? Phương Ý kiến gửi về Tamsu Gõ có dấu, gửi file kèm.
Dưới đây là một bức tranh nổi tiếng của một họa sỹ thời kỳ Phục hưng ở châu Âu, được trưng bày tại bảo tàng Louvre ở thủ đô Paris của Pháp. Hôm nay khi đã bắt đầu trưởng thành, tôi mới hiểu được ý nghĩa thực sự của bức tranh, nên thấy nó đẹp, chứ không phải bề nổi trần truồng đến tục tĩu. Bức tranh cho ta thấy người đàn bà không bao giờ chọn sống cho bản thân mà luôn hi sinh cho con mình. Ngược lại người đàn ông có thể bỏ vợ bỏ con chứ không thể bỏ cha mẹ Một bức ảnh trần tục lột tả vẻ sơ khai bản năng ngàn đời 1 đạo lí trên đời này , con người chỉ nên sống hết mình vì 2 người NGƯỜI SINH RA MÌNH - NGƯỜI MÌNH SINH RA Đàn ông chọn cha gia đình - Đàn bà chọn con Trên đời này ai cũng sẽ phải chết đi, cha mẹ già rồi cũng bỏ ta ra đi. Vậy sao người đàn ông lại chọn cứu cha mình mà bỏ rơi tính mạng con mình. Vậy là sai hay đúng? Còn người phụ nữ thà hi sinh bản thân để cứu lấy con mình. Đó là sự cao cả, là tình yêu của người mẹ. Dù trong tình huống giữa mẹ và con thì chắc chắn người phụ nữ vẫn cứu con mình, không phải họ không yêu cha mẹ mình mà họ biết con họ cần họ hơn. Còn người đàn ông họ luôn nghĩ, không lấy được người này họ sẽ lấy người khác và đứa con này mất đi họ vẫn sẽ có đứa khác, nhưng cha mẹ thì không. Họ không hiểu rằng tìm được người có thể bên họ suốt cả cuộc đời đã khó mà để sinh ra 1 đứa trẻ như ý còn khó hơn. Cha mẹ chỉ sống với chúng ta nửa cuộc đời nhưng vợ con sẽ là người đi cùng ta cả cuộc đời. Họ nhiều khi coi là những việc làm của người phụ nữ là bổn phận đương nhiên, mà không cần đến một lời an ủi, động viên hay hành động sẻ chia khi mệt mỏi. Họ đâu biết rằng nhờ có tấm lòng hiếu thảo, bàn tay chu đáo, tần tảo sớm hôm của người vợ, người mẹ, người con trong gia đình mà người đàn ông mới có thể yên tâm ra ngoài đánh giặc trong thời chiến, dựng nước trong thời bình hay công tác tốt bên ngoài xã hội để công thành danh toại... Nhưng khi trở về trong vinh quang lại có không ít người "phụ nghĩa thưở tào khang", quên một thời đã từng nhớ "Anh đi anh nhớ quê nhà Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương Nhớ người dãi nắng dầm sương Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao..." Xã hội là vậy, phụ nữ cứ hi sinh nhưng điều họ nhận lại càng cay đắng. Họ hi sinh tất cả và rồi họ nhận lại từ người đàn ông của họ chỉ là người sinh con và giúp việc không mất tiền thuê. Phụ nữ họ bỏ cha mẹ theo chồng, để phục dưỡng người đẻ ra chồng họ mà đến lúc người họ coi là cả cuộc đời chấp nhận bỏ họ để theo cha mẹ, có khi theo người mới để thoả mãn dục vọng thấp hèn, thì liệu có đáng hay không, thật khổ cho họ quá😓😢😢 Nhưng nhìn kỹ hơn thì không nên nghĩ như thế mà tội cho người đàn ông trẻ! Người cha không biết bấu víu vào đâu nên cần cứu cha trước. Người vợ còn sức khoẻ, bám được vào rễ cây cũng chưa hẳn tuyệt vọng, đứa bé được mẹ giơ cao không lo ướt, tình mẫu tử giúp vợ mạnh mẽ để kéo dài thời gian tạo điều kiện cho chồng cứu cha. Ý nghĩa thực sự của bức tranh Đó là ngợi ca bản năng và đức tính cao cả của người phụ nữ trong gia đình. Họ luôn là những người tuyệt vời nhất! Họ thường âm thầm chịu đựng hy sinh tất cả sức khoẻ, tuổi thanh xuân, sự tự do, thậm chí là sự nghiệp... vì chồng, vì con, tận hiếu với cha mẹ chồng, thậm chí vì lợi ích cho cả dòng họ bên chồng. Bức tranh cũng phản chiếu sự bất công và thiệt thòi mà người phụ nữ từ xưa đến nay ở bất cứ nơi đâu, bất cứ xã hội nào cũng có. Nên những người đàn ông hãy lựa chọn bạn đời cho thật kỹ, và khi đã lựa chọn rồi thì hãy xác định chung sống hoà thuận cả đời, biết trân trọng và yêu thương khi họ còn bên cạnh bạn nhé. đừng để đến khi phải ân hận hay nuối tiếc thì đã quá muộn rồi. "Có không giữ, mất đừng tìm..." Thắm Lê sưu tầm và bổ sung - Mẹ chồng tôi Vì sao người xưa nói “Con dâu hiền còn quý hơn con gái”? Hai bài thơ đẫm nước mắt về lòng mẹ Những câu chuyện cảm động về tình mẹ Câu chuyện suy ngẫm Cậu bé và cây đại thụ Bữa tiệc và mẹ một câu chuyện đậm tình người và đầy ý nghĩa nhân văn Những bài thơ ý nghĩa về mẹ gây xúc động lòng con Những bài hát hay nhất về Cha Mẹ 19 người phụ nữ đẹp nổi tiếng trong lịch sử Việt Nam
* Từ đang tra cứu Ý nghĩa của từ, giải nghĩa từ bên tình
Chị là một người phụ nữ thông minh và có chút nhan sắc hơn người. Cho nên mặc dù có gia đình nhưng những người đàn ông vây quanh chị không khi nào vắng cả. Nhất là khi chị có một con gái đầu lòng. Người ta nói chẳng sai “Gái một con trông mòn con mắt”, chị càng đẹp mặn mà và vừa mắt hơn cả hồi con gái. Cứ như vậy chị ngày một phát triển tính tự kiêu trong tâm. Thậm chí với cả chính chồng mình nữa. Chị luôn cho rằng anh may mắn như bắt được vàng khi có được người vợ vừa tài giỏi, vừa xinh đẹp như chị. Trong khi anh chỉ là một người thường thường bậc trung. Còn chị đi tới đâu thì đàn ông cũng đều phải ngước nhìn. Chính vì tính chị như thế nên hai vợ chồng nhiều khi hay cãi vã nhau. Chị thì cho rằng anh không biết trân trọng, nâng niu chị mà còn chê bai này nọ. Anh thì ngày càng ngán ngẩm vì tính kiêu ngạo tự huyễn hoặc bản thân mình của chị, nhưng quả thật bên cạnh chị không khi nào vắng những người đàn ông có gia đình, và cả chưa có buông lời chọc nghẹo, ngọt nhạ, bướm ong… Cuối cùng, mưa dầm thấm lâu, chị cũng ngã lòng với chính sếp của mình. Một người đàn ông đẹp trai phong độ, hào hoa và thành đạt hơn cả chồng chị. Sếp nâng chị như nâng trứng, hứng chị như hứng hoa và hứa hẹn đủ điều, nịnh nọt chị đủ thứ trên trời dưới biển…. Chị lại càng như người đi trong mộng và nghĩ mình là tuyệt thế giai nhân trong mắt người tình. Và nếu thiếu chị thì cuộc sống của anh ta không còn gì là vui thú nữa. Về tới nhà nhìn người chồng giản dị, hiền lành và khô khan của mình, chị lại thấy không vừa mắt chút nào. Đàn ông phải phong độ đầu đội trời chân đạp đất, nói một lời trăm người nể sợ… như người tình của chị chứ! Nhìn chồng rồi lại thầm so sánh với người tình nên khiến chị lại càng thêm chán chồng nhiều hơn. Mù quáng nhiều hơn. Những tưởng đàn bà tuổi này rồi thì phải chín chắn, phải biết nhìn nhận cái gì là của mình và biết mình cần gì? Thì hình như chị lại càng bồng bột như một cô gái hai mươi tuổi và cứ ngỡ mình còn có vô vàn lựa chọn cho cuộc đời. Cũng chính vì lẽ đó, khi biết mình sai lầm cũng là khi chị đã đi quá xa không còn con đường nào có thể đón chị quay trở lại nữa. Rồi chuyện ngoại tình của chị dù được cả chị và người tình giấu kỹ, nhưng cái kim trong bọc cũng lòi ra. Anh phát hiện chị ngoại tình trong một lần con ốm. Vào một buổi trưa cô giáo gọi mãi cho chị nhưng không liên lạc được nên đành gọi tới cho anh. Con bé sốt gần bốn mươi độ, anh và cả cô giáo vội vã bế con gái vào bệnh viện. Tuy nhiên, anh chết đứng khi nhìn thấy bóng chị và một người đàn ông vừa xuống xe và đi vào một nhà nghỉ ven đường. Anh nhắm mắt mang con vào viện trước. Tầm chiều mới thấy chị vào viện thăm con, vì khi mở máy thấy nhiều cuộc gọi nhỡ của cô giáo nên chị mới gọi lại. Anh lẳng lặng không nói. Sau khi con ra viện, anh đưa chị tờ giấy ly hôn mà anh đã viết sẵn, kí sẵn. Và anh xin được quyền nuôi con. Anh chỉ nói với chị một câu duy nhất Tôi không muốn con gái mình sống với một người đàn bà đi ngủ với tình nhân thay vì đưa con ốm vào viện. Chị đã khóc lóc xin anh tha thứ, nhưng anh không đồng ý. Cuối cùng chị cũng lặng lẽ ra khỏi nhà. Và chị vẫn tin, nếu như anh nhất định đoạn tuyệt thì nhất định chị sẽ làm anh phải hối hận vì quyết định ngày hôm đó. Nghĩa là anh đã tự đẩy chị, một người đàn bà mà vốn dĩ anh may mắn mới có được vào tay người đàn ông khác tốt hơn anh. Đó chính là do anh tự lựa chọn. Chị lại thấy lòng nhẹ nhõm hơn khi nghĩ về điều đó. Chị sẽ sống một cuộc sống hoàn toàn khác và sẽ sung sướng và hạnh phúc hơn nhiều so với khi sống cùng anh trong căn nhà nhỏ bé ấy! Và thế là chị bước ra khỏi cuộc đời anh với tâm thế một người đàn bà tự do. Và có sẵn một người đàn ông hơn chồng mình mọi mặt đang chờ mình ở phía trước. Tuy nhiên, khi nghe chị thông báo chị và chồng đã hoàn thành thủ tục ly hôn rồi. Người đàn ông ấy không hề vui sướng như chị vẫn nghĩ. Chị giục anh ta ly hôn vợ để hai người có thể đường đường chính chính đến với nhau. Không phải sống trong cái cảnh lén lén lút lút nữa. Thế mà anh ta lại chỉ ậm ờ cho qua. Rồi từ hôm đó, bỗng dưng chị bị điều chuyển sang một chi cục khác, số điện thoại của người tình đột nhiên không liên lạc được. Chị lồng lộn tới cơ quan tìm anh ta nhưng không gặp. Chị cũng không thể mặt dày đòi hỏi hay làm ầm lên ở đó. Vì mọi người trong cơ quan đều biết nhau. Chị nhắn tin đòi gặp anh ta một lần duy nhất để hỏi lí do vì sao lại đối xử như thế với chị, trong khi chị đã từ bỏ tất cả vì anh ta. Người đàn ông đó rút cuộc cũng tới nơi chị hẹn. Anh ta nhìn chị hồi lâu rồi nói Anh có thể làm nhân tình suốt đời với em, nhưng tuyệt đối không thể làm chồng em. Vì nếu một ngày nào đó, em gặp được một người đàn ông hơn anh, ai dám chắc, em không đá anh ra ngoài đường không thương tiếc? Giống như chồng em bây giờ? Hơn nữa, anh chưa khi nào có ý nghĩ sẽ bỏ vợ mình. Chỉ là, anh đã quá hiểu em, nhưng em lại không hiểu cho anh. Xin lỗi vì anh không thể cho em thứ mà anh đã cho vợ mình! Vì, anh không còn nó nữa! Chị ngồi đó chết lặng. Trái tim như đông cứng trong lồng ngực. Nước mắt hối hận cố kìm nén nhưng hối hả trào ra, ướt cả ngực chiếc váy màu nuy sang trọng. Giờ chị mới biết mình trắng tay! Hóa ra là chị đã ảo tưởng chính vào những điều không thực nhất trong cuộc sống này! Tình nhân chỉ là để yêu mà thôi. Như cách ai đó đã nói Tình nhân không đòi cưới. Một khi đã đòi cưới thì không thể làm tình nhân của nhau được nữa. Chị đã buông tay thứ hạnh phúc có thật của mình để chạy theo một thứ ảo giác không thật mất rồi! Thứ ảo giác mà người ta chỉ cho nó tồn tại khi không ràng buộc nhau mà thôi! Bruce Phan, theo WTT
bên tình bên nghĩa